Trần Lệ Quân
Dùng cách của người trẻ để chạm đến trái tim người trẻ
Nhân Dân Nhật Báo
Trên sân khấu, thủy tụ mềm mại tung bay, quạt giấy lả lướt nhẹ nhàng; dưới ánh đèn, khán giả chật kín, tiếng vỗ tay vang dội. Tại Trung tâm Văn hóa hí khúc Tây Cửu Hồng Kông, khi giai điệu ngân vang “Tứ Cửu, dẫn đường …” cất lên, Trần Lệ Quân - nữ diễn viên trẻ của Việt kịch - trong vai Lương Sơn Bá bước ra nhẹ nhàng, từng cử chỉ đều toát lên vẻ thư sinh nho nhã.
Ngày 30/4, kết quả xét chọn Giải thưởng Thanh niên Ngũ Tứ Trung Quốc năm 2025 được công bố, Trần Lệ Quân vinh dự có tên trong danh sách. “Danh hiệu này giống như một tia sáng, soi rọi những ngày tháng tôi từng nỗ lực và cũng tiếp thêm ngọn lửa cho những phút giây tôi đang cố gắng hiện tại.” Trong buổi phỏng vấn chuyên sâu với chuyên mục "Sơ Tâm" của Nhân Dân Nhật Báo, cô khiêm tốn mỉm cười, “Suốt 20 năm qua, thế giới của tôi chỉ có Việt kịch. Tôi muốn làm hết những gì có thể, để mang tuổi trẻ của Việt kịch đến với nhiều người hơn.”
“Học kịch, tôi chọn cách khiến mình vất vả hơn một chút”
Lớn lên ở Thặng Châu - cái nôi của Việt kịch, Trần Lệ Quân từ nhỏ đã nghe người lớn hát bài “Nhà tôi có một tiểu Cửu Muội”, dần dần nuôi dưỡng niềm đam mê với nghệ thuật truyền thống này.
Nhớ lại quyết định theo học Việt kịch khi mới 13 tuổi, đôi mắt Trần Lệ Quân ánh lên tia sáng, “Bố mẹ tôi lo học kịch quá cực khổ, sợ tôi sẽ hối hận. Nhưng tôi đã kiên quyết nói: Không, con không hối hận. Trong tiềm thức, tôi chỉ muốn đi một con đường khác.”
Chính sự “nổi loạn” đó đã khiến cô dồn toàn bộ sức lực vào Việt kịch - dậy lúc 5 giờ sáng để luyện thanh, suốt hơn chục tiếng đồng hồ trong phòng tập, với cô là chuyện thường ngày. Có lần, trong một buổi tập động tác khó, cô bị ngã không vững từ bàn xuống, dẫn đến chấn thương rách xương ở chân.
Dù thương tích đầy mình, Trần Lệ Quân vẫn không từ bỏ. “Nghệ thuật sân khấu là loại hình biểu diễn chỉ có một cơ hội. Mỗi khoảnh khắc trên sân khấu là kết quả của hàng vạn lần luyện tập.” - cô nói.
Trời không phụ người có lòng, năm 16 tuổi, Trần Lệ Quân trúng tuyển vào lớp Việt kịch Tiểu Bách Hoa. Tuy nhiên, sau ba năm học vai hoa đán (vai nữ chính), cô được thầy cô giáo khuyên chuyển sang vai tiểu sinh (vai nam), bắt đầu thử thách mới. “Tư thế, ánh mắt - tất cả phải làm lại từ đầu.” Trần Lệ Quân nhớ lại, điều khó nhất là học hát, cô mất vài năm để điều chỉnh giọng, thậm chí từng nhập viện vì dùng giọng quá mức.
Đau đớn và vất vả, tất cả trở thành chất liệu nuôi dưỡng cô. “Với Việt kịch, tôi không phải kiểu yêu từ cái nhìn đầu tiên, mà là tình yêu lớn dần theo thời gian.” - Trần Lệ Quân chia sẻ, “Tôi muốn làm tốt điều mình yêu thích nên chấp nhận vất vả hơn một chút. Dù chỉ là vai phụ chạy trên sân khấu, tôi cũng sẽ dốc toàn lực.”
“Đánh thức tình yêu với nghệ thuật truyền thống nơi nhiều người hơn”
Năm 2023, vở Việt kịch Tân Long Môn Khách Trạm ra mắt công chúng và gần như cháy vé suốt nhiều buổi diễn. Trần Lệ Quân trong vai Giả Đình - một nhân vật vừa chính vừa tà, phong nhã tuấn tú - đã gây tiếng vang lớn với nhiều cảnh diễn nổi bật.
Tại sao một bộ môn truyền thống như Việt kịch lại có thể “chạm trúng” trái tim người trẻ?
Theo Trần Lệ Quân, sự bứt phá bắt đầu từ rèn giũa và đổi mới. “Tân Long Môn Khách Trạm rời khỏi hình thức sân khấu truyền thống, rút ngắn khoảng cách giữa khán giả và diễn viên, thậm chí để khán giả hóa thân thành ‘khách trọ’ trong vở diễn - tương tác trực tiếp. Điều đó buộc chúng tôi phải bước ra khỏi vùng an toàn, từng động tác, ánh mắt đều phải sáng tạo lại. Dùng cách của người trẻ để chạm đến người trẻ, mới có thể bắt kịp nhịp đập thời đại và khơi dậy tình yêu với nghệ thuật truyền thống.”
Đầu năm nay, Nhà hát Việt kịch Tiểu Bách Hoa Chiết Giang cho ra mắt vở Đại Quan Viên của tôi, Trần Lệ Quân thủ vai Giả Bảo Ngọc. Cô bày tỏ: “Văn hóa truyền thống Trung Hoa vô cùng sâu sắc. Chúng ta cần tìm ra ‘mật mã lưu lượng’ trong đó, chú ý đến mối liên hệ giữa truyền thống và đời sống hiện đại, sáng tạo nên những tác phẩm thực sự gắn bó hai chiều với khán giả.”
“Người trẻ phải dám nghĩ, dám làm, dám chịu trách nhiệm”
Thành công của các tác phẩm giúp Trần Lệ Quân nhận được sự chú ý chưa từng có. Trước lượng lớn sự quan tâm từ công chúng, cô thẳng thắn chia sẻ rằng bản thân luôn giữ cái đầu tỉnh táo, tập trung diễn tốt từng vở kịch.
“Thật ra, từ lúc tôi mới bắt đầu biểu diễn, đã có người ngồi xe rất lâu chỉ để đến xem tôi diễn - điều đó khiến tôi vô cùng cảm động và luôn ghi nhớ trong tim.” - khi nhắc đến sự ủng hộ của khán giả, mắt Trần Lệ Quân rưng rưng. “Điều chúng tôi nên làm là biến ‘lưu lượng cao’ thành ‘chất lượng cao’. Cội rễ của tôi luôn ở trên sân khấu. Tâm nguyện ban đầu của tôi là dùng khả năng nghệ thuật trong tầm tay để mang đến cho khán giả những tác phẩm tốt nhất.”
Một hòn đá nhỏ tạo nên ngàn lớp sóng - chính sự đổi mới và giữ gìn tinh hoa đã đưa Việt kịch đến gần công chúng hơn, cũng khiến Trần Lệ Quân có nhiều suy ngẫm: “Kịch truyền thống là một phần ADN trong máu người Trung Hoa. Khi một viên đá nhỏ được ném xuống, ADN đó sẽ bị đánh thức.” Theo cô, điều thực sự chạm đến người trẻ là trái tim theo đuổi nghệ thuật trong sáng và mãnh liệt. “Đó là sự chân thành, là tình yêu cái đẹp. Hy vọng điều này sẽ thu hút thêm nhiều người trẻ gia nhập ngành Việt kịch.”
“Tôi muốn nói với tất cả người trẻ rằng: Hãy dám nghĩ, dám làm, dám chịu trách nhiệm. Dĩ nhiên, tôi biết bạn sẽ sợ hãi - bởi tôi cũng từng như vậy. Nhưng chúng ta vẫn phải tin vào chính mình. Dù có gặp khó khăn hay thất bại cũng không sao, bởi chúng ta còn trẻ, còn cơ hội để bắt đầu lại. Chỉ khi hành động, bạn mới có thể vượt qua lo lắng và đau khổ, rồi tiến về phía trước, vì giấc mơ của chính mình mà tiếp tục cố gắng.” - Trần Lệ Quân tự tin nói. [1]
Nhận xét
Đăng nhận xét