Diễn viên nghệ thuật truyền thống như Việt kịch theo nghề có đủ sống?

 

Việt Kịch (越剧) "Thoát Vòng" 
Giấc Mơ Thành Hiện Thực

Tác giả: Diễn viên Trần Lệ Quân (陈丽君)_Thanh niên Việt kịch

dien-vien-viet-kich-tran-le-quan

Một giấc mơ tưởng chừng xa vời

Trong vòng 10 tháng qua, vở Việt kịch (越剧) “ Đại Quan Viên Của Tôi” đã đi qua hơn 10 thành phố, tổ chức hơn 50 buổi biểu diễn, thu hút khoảng 90.000 lượt khán giả và mang lại doanh thu phòng vé trên 70 triệu Nhân dân tệ.

Đây là một thành tích mà chính tôi cũng không dám mơ đến. Nhưng giờ đây, điều không tưởng đã trở thành hiện thực. Tôi hiểu rõ rằng: giấc mơ chỉ thành hiện thực nhờ vào sự nỗ lực của cả tập thể và quan trọng hơn cả, là nhờ vào bầu không khí ngày càng sôi động của văn hóa hí kịch trong xã hội.


1. Hành trình không dễ dàng: Nỗi cô đơn của người theo đuổi nghệ thuật truyền thống

Hơn 10 năm trước, tôi rời quê lên Hàng Châu học nghệ thuật. Mỗi ngày, tôi bước vào phòng tập từ trước khi mặt trời mọc, rồi lại về ký túc xá khi trăng đã lên cao. Mồ hôi thấm ướt tấm thảm tập, cơ thể rã rời đến từng đầu ngón tay. Đây là cuộc sống hàng ngày của một sinh viên hí kịch, và cũng là điều mà hầu hết mọi người "không hiểu"

Nhiều người từng hỏi tôi:

“Học hí kịch thì có triển vọng gì chứ?”
“Giờ còn ai xem hí kịch nữa đâu?”
“Diễn viên hí kịch (diễn viên Việt kịch) có đủ sống không?”

Những câu hỏi ấy theo tôi suốt nhiều năm. Sau khi tốt nghiệp, trong số hơn 30 bạn cùng lớp, chỉ có vài người tiếp tục theo đuổi nghiệp diễn hí kịch. Còn lại, họ chuyển sang các ngành khác và dần ổn định hơn. Trong khi đó, con đường tôi chọn đòi hỏi sự kiên nhẫn và thời gian dài hơn rất nhiều.


2. Hí kịch nghệ thuật truyền thống vẫn có khán giả

Tôi từng diễn từ vai quần chúng, đến vai phụ, rồi mới được đứng ở vị trí trung tâm. Trong những chuyến lưu diễn, tôi từng thấy:

  • Những cụ ông cụ bà tóc bạc được con cháu dìu vào rạp,

  • Những người hâm mộ trung niên lặn lội theo đoàn diễn từ nơi này sang nơi khác.

Tôi hiểu rằng hí kịch không hề mất khán giả. Âm điệu trang nhã, lời ca uyển chuyển, cùng những câu chuyện nhân văn vẫn chạm tới trái tim người xem.

Nhưng tôi vẫn cảm thấy thiếu gì đó , đó chính là sức sống, sự sôi động, đặc biệt là khán giả trẻ.


3. Đưa Việt kịch lên mạng xã hội - từ chục nghìn đến triệu lượt yêu thích

Vào thời điểm đó, tôi để ý thấy mạng xã hội tràn ngập các nội dung về Hán phục, nhạc cổ phong, trào lưu văn hóa truyền thống. Tôi thấy rằng văn hóa truyền thống đang ngày càng nhận được sự quan tâm của giới trẻ.Tôi tự hỏi: “Tại sao mình không thử đưa Việt kịch đến gần giới trẻ qua mạng xã hội?”

Và thế là, tôi bắt đầu chia sẻ những khoảnh khắc luyện tập, hậu trường biểu diễn, học ghép nhạc, viết lời, biên tập video...

Thật may mắn, vài video của tôi đã đạt hàng trăm nghìn đến hơn một triệu lượt yêu thích, giúp tôi có được những khán giả đầu tiên thực sự quan tâm đến Việt kịch.

dien-vien-tran-le-quan

4. Quan sát, học hỏi – ước mơ về một khán phòng đầy khán giả trẻ

“Cùng lúc đó, tôi cũng tích cực đến các nhà hát để quan sát những loại hình nghệ thuật sân khấu khác. Tôi từng chứng kiến sự cuồng nhiệt của khán giả dành cho các vở vũ kịch nổi tiếng tại những nhà hát lớn; cũng từng nghe thấy những tràng pháo tay không ngớt của khán giả kịch nói trong các sân khấu nhỏ. Tôi luôn tự hỏi, đến bao giờ thì những khán giả ấy cũng sẽ bước vào rạp của chúng tôi - rạp của nghệ thuật Việt kịch?”


5. Văn hóa truyền thống “lên ngôi” - cú hích cho nghệ thuật sân khấu

Sự phục hưng văn hóa truyền thống trong xã hội chính là chìa khóa giúp giấc mơ của chúng tôi có cơ hội thành sự thật:

  • Năm 2022, chương trình truyền hình thực tế “The Voice of China - Phiên bản Việt kịch” giúp khán giả vùng Chiết Giang quay lại với sân khấu.

  • Năm 2023, vở Việt kịch “Tân Long Môn Khách Trạm” thoát vòng gây sốt với cách dàn dựng hiện đại, hấp dẫn cả khán giả trẻ khiến ngày càng nhiều người trẻ chú ý đến Việt kịch.

  • Và đến năm 2025, trong chuyến lưu diễn vở “ Đại Quan Viên Của Tôi” tôi thấy ngày càng nhiều khán giả đến rạp để xem Việt kịch.


Kết luận: Truyền thống không lỗi thời - nếu chúng ta biết làm mới và chia sẻ

Tôi tin rằng, điều này không chỉ đến từ những nỗ lực không ngừng đổi mới mà vẫn giữ bản sắc của các diễn viên hí kịch, mà còn nhờ vào niềm tự tin văn hóa ngày càng lớn mạnh và môi trường văn hóa ngày càng bao dung, tạo điều kiện cho nghệ thuật truyền thống của chúng ta có thêm nhiều khả năng đổi mới.

📝 Tác giả: Diễn viên Việt kịch trẻ Trần Lệ Quân

📌 Nguồn gốc: Nhân Dân Nhật Báo - Bản in số 08
📅 Ngày đăng: 07/10/2025

Note: đề mục là mình tự thêm vào nha. 

Nhận xét